Trước khi bắt đầu, bạn muốn nói bài post này là ghi chép lại ý tưởng của bạn cho một fanfiction. Fanfiction này bạn sẽ không bao giờ viết bởi vì bạn không đủ thời gian và quyết tâm để theo nó đến cùng, hơn nữa, bạn không muốn nó rơi vào tình trạng như một số fic khác trên blog bạn: HỐ chờ lấp vô thời hạn. Vì vậy, nếu ai thấy hứng thú với ý tưởng này rồi muốn mang nó đi viết fanfiction thì vui lòng credit cho Joel7th. Nếu không credit cũng chẳng sao, nhưng bạn tin rằng chúng ta đều là người tự trọng, đúng không?
—–
Tên fic: Fate/ Anh Linh Triệu Hoán
Thể loại: fanfiction/ đồng nhân, BL, cổ trang, xuyên không, huyền huyễn, crossover
Tác phẩm gốc: Lục Tiểu Phụng truyền kỳ của Cổ Long và series Fate của Nasu Kinoko
Bối cảnh: xen một chút hiện đại nhưng chủ yếu là cổ đại
Độ dài: Dự là dài (oneshot thì bạn đã viết rồi, để nó là ý tưởng làm gì ₍ ◝(・ω・)◟ ⁾⁾)
Cp: Diệp Cô Thành x Nghiệp Thần (Nghiệp Thần là orginal character của bạn)
Giới thiệu: Nghiệp Thần là một pháp sư (Magus). Một ngày đẹp trời, cậu vô tình tìm được một cái Chén Thánh (Holy Grail/ Seihai) nhỏ (nhỏ và yếu hơn nhiều so với cái Holy Grail ở Fuyuki trong Fate/Stay Night và Fate/Zero và dĩ nhiên chỉ bằng một góc cái Grand Holy Grail trong Fate/Apocrypha). Từng biết đến khả năng triệu hoán Anh Linh (Heroic Spirit/Eirei) của Holy Grail, Nghiệp Thần ngây thơ muốn thử tìm cho bản thân một Anh Linh bầu bạn. Nhưng có lẽ khả năng của cậu chưa đủ hoặc nghi thức triệu hoán bị trục trặc, Nghiệp Thần không những không triệu hoán được Anh Linh mà còn bị đưa về thế giới cổ đại, hơn nữa, địa điểm mà cậu đáp xuống là suối nước nóng nơi Diệp thành chủ đang… tắm. Vậy là duyên phận giữa Nghiệp Thần và Diệp Cô Thành bắt đầu.
Nhân vật:
- Nghiệp Thần: 17 tuổi, là con hoang của một Magus nên không được gia tộc thừa nhận. Nghiệp Thần có niềm đam mê mãnh liệt với pháp thuật (magecraft) và mặc dù bị ghẻ lạnh, hắt hủi và tất nhiên không được thừa hưởng Crest của gia tộc mình (Magus không có Crest xem như đồ bỏ đi), cậu không ngừng rèn luyện và phát triển khả năng và đạt được một số thành tựu nhất định. Gia tộc cậu thiên về điều khiển Nước, Nghiệp Thần sáng tạo ra một khả năng mới: điều khiển Huyết. Thời điểm bắt đầu fic, cậu chỉ có khả năng điều khiển Huyết của mình (biến máu trong cơ thể thành một sinh vật gọi là Huyết Nha vừa có thể tấn công vừa có thể tự vệ), dần dần, năng lực của cậu phát triển và cậu có thể chi phối Huyết trong cơ thể khác.
- Diệp Cô Thành: 26 tuổi, vẫn là Bạch Vân thành chủ- Kiếm Tiên của nguyên tác, lạnh lùng, cao ngạo, kiếm pháp tuyệt luân. Lần đầu chứng kiến Diệp Cô Thành, Nghiệp Thần đã có phản ứng hệt như Shirou lần đầu thấy Saber- choáng ngợp, kinh diễm và sau đó là ngưỡng mộ.
- Các nhân vật phụ: Lục Tiểu Phụng, Tây Môn Xuy Tuyết, Nam Vương thế tử, Hoàng thượng…
Chi tiết:
- Về câu chuyện:
Tình huống mở đầu: Nghiệp Thần rơi vào suối nước nóng nơi Diệp Cô Thành đang tắm có thể khiến nhiều người nghĩ đây là fic EG. Thực ra, khi ý tưởng này dần thành hình trong đầu bạn, bạn không cho rằng nó là fic hài. Có lẽ tình huống éo le này là chi tiết hài duy nhất trong cả fic. Nó cũng nhanh chóng kết thúc khi Diệp Cô Thành phát hiện kẻ đột nhập và phản ứng đầu tiên là rút kiếm tấn công. Nghiệp Thần ắt hẳn đã chết ngay dưới kiếm Bạch Vân thành chủ trong tình trạng hôn mê nếu như Huyết Nha trong cậu không thức tỉnh và tấn công Diệp Cô Thành, bảo vệ chủ nhân. Nhưng với năng lực hiện tại của Nghiệp Thần, Huyết Nha không cầm cự được lâu, hậu quả là Nghiệp Thần vừa bị thương (bị năng lượng của Holy Grail tổn thương) vừa mất máu, gần rơi vào tình trạng hấp hối. Diệp Cô Thành vừa ngạc nhiên vừa hứng thú với khả năng kỳ lạ của thiếu niên lạ mặt này nên cứu mạng Nghiệp Thần, giữ cậu lại Bạch Vân thành (giam lỏng trá hình). Bản thân Nghiệp Thần sau khi tỉnh lại cũng nhận ra mình đã xuyên về thời xưa, không biết cách hồi trở về nên ngoan ngoãn tuân theo sắp xếp của Diệp Cô Thành, ở lại Bạch Vân thành (tình huống này gọi là bao dưỡng??). Cậu cũng không giấu diếm chuyện mình biết magecraft với Diệp Cô Thành (ấn tượng ban đầu quá mạnh khiến Nghiệp Thần hầu như không sinh cảm giác nghi kỵ, đề phòng Diệp Cô Thành).
Một ngày, Nghiệp Thần đi dạo trong thành và tình cờ đặt chân đến bãi biển nơi Diệp Cô Thành luyện kiếm (dân và binh lính trong thành đều ngầm biết đây là nơi thành chủ luyện kiếm nên không ai dám lại gần, chỉ mình Nghiệp Thần không biết). Chứng kiến Thiên Ngoại Phi Tiên, Nghiệp Thần như bị thôi miên. Cậu vô thức điều khiển nước biển, tạo ra một ‘thủy nhân’ mang hình dạng Diệp Cô Thành, bắt chước kiếm thuật của Diệp Cô Thành. Lần đầu tiên so kiếm với chiêu thức của chính mình, Diệp Cô Thành vừa kinh ngạc vừa hào hứng. Nghiệp Thần cũng vậy, hậu quả là cậu không biết kiềm chế, dẫn tới hao tổn quá nhiều mana, ngất đi.
Sau hôm đó, Diệp Cô Thành ngầm đồng ý để Nghiệp Thần chia sẻ bãi biển vốn chỉ thuộc về riêng mình và hai người cùng nhau luyện tập- một luyện kiếm, một luyện magecraft- theo phương thức như cũ. Kiếm thuật của Diệp Cô Thành lẫn magecraft của Nghiệp Thần đều thăng tiến, đồng thời tình cảm giữa họ cũng dần tăng lên.
Nam Vương thế tử đến Bạch Vân thành và kịch tình bộ “Quyết chiến tiền hậu” bắt đầu. Khi ở hiện đại, Nghiệp Thần hầu như chẳng bao giờ đọc truyện hay xem TV nên cậu không hề biết trước kịch tình; cậu chỉ biết đi cùng Diệp Cô Thành đến kinh thành với danh nghĩa ‘đường đệ’. Chỉ cần là việc Diệp Cô Thành muốn làm, cậu sẽ tận lực phụ giúp, thậm chí khi Nghiệp Thần linh cảm Lục Tiểu Phụng sẽ gây bất lợi cho Diệp Cô Thành, cậu đã muốn dùng magecraft giết hắn. Cậu đã xác định dù bản thân cạn kiệt mana, nguy hiểm tính mạng thì cũng muốn “đồng quy vu tận” với Lục Tiểu Phụng. Diệp Cô Thành phát hiện, ngăn cản cậu và cả hai lần đầu tiên kể từ lúc gặp nhau hai năm trước, đã cãi nhau kịch liệt. Trong lúc cảm xúc dâng trào, Nghiệp Thần đã vô ý tiết lộ tình cảm của mình đối với Diệp Cô Thành không chỉ là ngưỡng mộ (bạn nhỏ Nghiệp Thần đã nhận ra tình cảm của mình từ lâu nhưng tâm lý tự ti cộng với không biết khi nào sẽ trở về hiện đại khiến bạn chọn giấu kín trong lòng). Sau đó hẳn là H… (~‾⌣‾)~
Lưỡng tình tương duyệt là lúc chín muồi cho H (~‾⌣‾)~. Hơn nữa, lúc H còn là đêm trước ngày quyết chiến ở đỉnh Tử Cấm nên cả hai đều mang tâm trạng phức tạp, vừa vui mừng vì giải tỏa khúc mắc (tình cảm với đối phương) trong lòng bấy lâu, vừa đau xót khi nghĩ đến trận quyết chiến ngày mai (nhất là Diệp Cô Thành). Họ H với tất cả tình cảm mãnh liệt của lần đầu kết hợp với người mình yêu cũng như tuyệt vọng khi nghĩ đến đây có thể là lần cuối cùng họ ở bên nhau.
Đại khái là bạn Joel7th thích H mãnh liệt, điên cuồng như thế :3
Quyết chiến và âm mưu trộm long tráo phượng của Nam Vương phủ vẫn tiếp tục. Hôm sau, Diệp Cô Thành phân phó ảnh vệ của mình bảo vệ Nghiệp Thần (bạn nhỏ ‘được’ giày vò cả đêm nên hơi thiếu ngủ (~‾⌣‾)~) rồi lẳng lặng rời đi.
Âm mưu vẫn bị Lục Tiểu Phụng vạch trần, Diệp Cô Thành vẫn quyết chiến với Tây Môn Xuy Tuyết nhưng khác là Diệp Cô Thành nghĩ đến Nghiệp Thần vẫn đang chờ mình nên không lựa chọn chết dưới kiếm Tây Môn. Kết quả, Kiếm Thần và Kiếm Tiên đều bị trọng thương (Diệp Cô Thành bị thương ở ngực, Tây Môn bị thương ở cổ họng). Giữa lúc Cấm vệ quân chuẩn bị tiến lên bắt Diệp Cô Thành thì Nghiệp Thần xuất hiện, khống chế Hoàng thượng, buộc Hoàng thượng dùng mạng mình đổi mạng Diệp Cô Thành và toàn bộ Phi Tiên đảo (bạn nhỏ dùng magecraft khiến Cấm vệ quân không kịp trở tay).
Diệp Cô Thành trọng thương, dù chữa lành cũng chỉ khôi phục nhiều nhất là 3 phần công lực lúc trước. Không thể để Diệp Cô Thành cả đời không thể cầm kiếm và Bạch Vân thành mất đi chủ nhân, Nghiệp Thần dùng toàn bộ mana trong cơ thể mình để khôi phục tâm mạch của Diệp Cô Thành….
Diệp Cô Thành tỉnh dậy và thấy Nghiệp Thần đang ôm chặt lấy mình, sắc mặt tái nhợt như giấy, khí tức yếu ớt như người đang hấp hối. Phát hiện vết thương trên người mình đã hoàn toàn biến mất, Diệp Cô Thành lập tức hiểu ra Nghiệp Thần đã làm gì. Nghiệp Thần từng nói với Diệp Cô Thành rằng nếu cạn hết mana, mạch ma thuật (magic circuit) của cậu sẽ hoàn toàn bị hủy và cậu sẽ rơi vào tình trạng hôn mê không hẹn ngày tỉnh lại (đại khái là te tua hơn Kayneth trong Fate/Zero).
Diệp thành chủ sau mấy canh giờ tóc xanh thành tóc bạc.
Diệp Cô Thành đưa Nghiệp Thần về Bạch Vân thành, để cậu trong phòng ngủ của mình. Diệp Cô Thành vẫn là Kiếm Tiên của khi xưa, hàn thiết kiếm trong tay cùng tuyệt chiêu Thiên Ngoại Phi Tiên vẫn là án tử tuyệt đối dành cho bất cứ kẻ nào muốn xâm phạm Bạch Vân thành, dù là giang hồ hay triều đình. Điểm khác biệt là Thiên Ngoại Phi Tiên trải qua quyết chiến càng ngày càng xuất thần nhập hóa, Bạch Vân thành chủ cũng càng giống mây trắng trên đỉnh Thiên Sơn, bạch y, bạch phát, cô lãnh, tuyệt tình. Nhưng chỉ ám vệ trong thành chủ phủ mới biết trong phòng ngủ của thành chủ có một công tử gọi “Nghiệp Thần” ngày ngày ngủ say như con rối gỗ. Và mỗi khi thành chủ nắm tay và trò chuyện với vị công tử ấy, Kiếm Tiên bất quá cũng chỉ là một con người bình thường mà thôi.
Đại khái là bạn trẻ Joel7th ngược tâm thành chủ đại nhân ₍₍ ◝(・ω・)◟ ⁾⁾
30 năm sau, ngày Nghiệp Thần chấm dứt hơi thở cũng là ngày Thiên Ngoại Phi Tiên biến mất khỏi thế gian.
Tất cả chỉ còn lại một nắm tro tàn.
…………….
Vậy là cùng chết bên nhau nhé, HE nhé (~‾⌣‾)~
…………….
- Tình cảm giữa Nghiệp Thần và Diệp Cô Thành
Bạn muốn nói một chút về Nghiệp Thần của bạn. Nghiệp Thần là một cậu trai tràn đầy tự ti; cậu là con hoang, không mẹ, cha mất sớm, sống giữa những người họ hàng luôn xem cậu là cái gai trong trong mắt. Gia tộc của cậu là một gia tộc Magus mang dòng máu ma thuật cổ xưa cùng với niềm kiêu ngạo vượt hẳn những gia tộc khác. Họ chán ghét Nghiệp Thần, xem cậu là vết nhơ nhưng không thể để cậu lưu lạc bên ngoài và kết hợp với những gia tộc Magus khác, “lãng phí” dòng máu của họ.
Người khác càng coi thường cậu, Nghiệp Thần càng muốn phấn đấu vươn lên, chứng tỏ khả năng của mình. Cậu vùi đầu vào các bản sách magecraft cổ (nhờ vậy mà sau này Nghiệp Thần đọc được chữ thời cổ đại), không ngừng nghiên cứu và cuối cùng đã được thành tựu: cậu có thể điều khiển Huyết, điều mà cả gia tộc cậu trước giờ chưa ai làm được.
Thành tựu của cậu không được chấp nhận mà trái lại, cậu càng bị khinh bỉ hơn. Gia tộc cậu rất cao ngạo; họ điều khiển Thủy và cho rằng Thủy là vật tinh khiết nhất, đằng này Nghiệp Thần lại điều khiển Huyết. Họ vừa khinh bạc cậu, cũng sợ hãi cậu, bởi vì khả năng điều khiển Huyết của Nghiệp Thần một khi phát triển mạnh mẽ, chỉ sợ không Magus nào là đối thủ của cậu: Magus mạnh đến mấy thì vẫn là con người, mà cơ thể con người ¾ là Huyết, phép thuật chưa kịp thi triển thì đã bị chính Huyết trong người mình giết chết, có ai không sợ?
Gia tộc truy sát Nghiệp Thần, buộc cậu phải trốn chui trốn nhủi. Vận mệnh khiến cậu tìm được một cái Holy Grail và Holy Grai đã đưa cậu về quá khứ, gặp được Diệp Cô Thành.
Cảm xúc ban đầu của cậu khi mở mắt thấy Diệp Cô Thành chính là kinh diễm, cảm xúc đó tương tự như khi Shirou chứng kiến Saber, cảm xúc của một người phàm trần chứng kiến một Anh Linh- một huyền thoại. Nghiệp Thần đã nghĩ Diệp Cô Thành là Anh Linh; dù sau đó biết mình nhầm, ấn tượng ban đầu vẫn không thay đổi. Nghiệp Thần ngưỡng mộ Diệp Cô Thành, bởi Diệp Cô Thành là tất cả những gì cậu không có và đang khao khát: khí thế của kẻ mạnh, khả năng, sự kính ngưỡng của những người xung quanh…
Bỏ qua ngưỡng mộ, Nghiệp Thần đối với Diệp Cô Thành còn mang tâm trạng biết ơn. Tuy là giam lỏng nhưng Nghiệp Thần sống ở Bạch Vân thành vô cùng tự do tự tại, không ai khinh ghét cậu, coi thường cậu, truy sát cậu. Diệp Cô Thành dù ngoài mặt lạnh lùng, vô tình nhưng lại là người đầu tiên ngoài cha mẹ đối xử tốt với cậu. Trong mắt Nghiệp Thần, Diệp Cô Thành dần trở thành một người anh lớn mà Nghiệp Thần luôn khao khát, vì vậy, sau một thời gian, xưng hô của cậu với Diệp Cô Thành đã từ “thành chủ” biến thành “đại ca” (khiến ai kia được một phen kinh ngạc ^^).
Nghiệp Thần là một người cứng đầu, cố chấp. Điều này thể hiện qua việc cậu say mê magecraft, thậm chí không tiếc thương tổn mình (trên cổ tay cậu luôn có một vết cắt dài để máu dễ dàng chảy ra, thuận tiện cho cậu sử dụng magecraft). Nếu đem so sánh, si mê magecraft của cậu không hề kém si mê kiếm đạo của Diệp Cô Thành và Tây Môn Xuy Tuyết.
Nghiệp Thần thực chất là một người rất đơn giản. Lúc trước, cậu một lòng với magecraft; sau khi xác định mình đã yêu Diệp Cô Thành, cậu chỉ một lòng với Diệp Cô Thành. Sự tự ti bởi nhiều năm bị gia tộc khinh ghét cộng với việc cậu không biết bao giờ Holy Grail sẽ đưa mình trở về khiến cậu chỉ dám giấu kín tình yêu của mình trong lòng, cam tâm làm một ‘đường đệ’ luôn luôn đứng sau lưng ‘đại ca’. Nói không ngoa khi cậu có thể vì Diệp Cô Thành làm mọi thứ, thậm chí giết một người không quen biết là Lục Tiểu Phụng. Nếu không vì Diệp Cô Thành ngăn trở, dù Nghiệp Thần bị cạn kiệt mana thì Lục Tiểu Phụng cũng chẳng sống được hết kịch tình “Quyết chiến tiền hậu”. Sau đó, vì cứu Diệp Cô Thành, cậu chấp nhận hao tổn cơ thể, một mình xông vào Tử Cấm thành, bắt Hoàng thượng dùng một mạng đổi lấy mạng Diệp Cô Thành.
Ai nấy sững sờ, nhưng ngạc nhiên nhất vẫn là Lục Tiểu Phụng.
Lục Tiểu Phụng từng thấy Nghiệp Thần, một thiếu niên trên gương mặt còn hiện vẻ non nớt, vận bạch y trắng như tuyết, lẳng lặng bước sát sau lưng Diệp Cô Thành. Hắn thừa nhận, ngoại trừ diện mạo thanh tú như nữ tử, thiếu niên này chẳng có gì nổi bật. Nếu trước mặt cậu ta không phải vị Bạch Vân thành chủ nức tiếng giang hồ, sẽ chẳng ai thèm ghi nhớ cậu mặc áo màu gì, mặt mũi thế nào.
Nhưng, Lục Tiểu Phụng phát hiện mình sai rồi, sai lầm trầm trọng.
Thiếu niên mà hắn cho rằng mờ nhạt ấy dám một mình bước vào Hoàng cung đại nội, khống chế Hoàng thượng, bức hiếp bậc Cửu Ngũ Chí Tôn dùng mạng mình đổi lấy mạng một thường dân.
Áo trắng hơn tuyết, một đôi tinh mâu sáng ngời như lưu tinh.
Trên thế gian nào chỉ có một Phi Tiên?
Viết một đoạn chơi cho vui (~‾⌣‾)~
Ghi chú: mắt Nghiệp Thần sở dĩ sáng như vậy là do magecraft trong cậu đang đạt mức cao nhất, cũng là mức hao tổn mana nhất.
—–
Lưu tinh chỉ lóe sáng rồi vụt tắt, Nghiệp Thần cũng vậy. Lần đầu tiên Nghiệp Thần đột phá cảnh giới mới trong magecraft thì cũng là lần cuối cùng cậu có thể sử dụng magecraft: cậu dùng mạng mình giữ lại võ công của Diệp Cô Thành, cũng là giữ lại một thanh bảo kiếm bảo vệ Bạch Vân thành.
Nghiệp Thần say đắm Diệp Cô Thành như vậy, Diệp Cô Thành đối với Nghiệp Thần thế nào?
Câu trả lời là Diệp Cô Thành cũng yêu Nghiệp Thần, yêu rất nhiều.
Bạn Joel là người theo chủ nghĩa công bằng, lưỡng tình tương duyệt mới là tình yêu đẹp nhất.
Diệp Cô Thành ban đầu đối với Nghiệp Thần chỉ có chút tò mò. Huyết Nha của Nghiệp Thần tấn công bất ngờ không khiến Diệp Cô Thành nao núng, võ công của Diệp Cô Thành đủ sức đối phó, hơn nữa, Huyết Nha của Nghiệp Thần mới chỉ ở giai đoạn đầu, còn rất yếu. Diệp Cô Thành giữ Nghiệp Thần ở Bạch Vân thành phần vì tò mò với khả năng của cậu, phần vì đề phòng, không muốn cậu rơi vào tay kẻ khác, gây bất lợi cho Bạch Vân thành.
Giữ cậu trong phủ nhưng Diệp Cô Thành cũng chẳng mấy chú ý đến Nghiệp Thần. Thành chủ phủ quá rộng, bớt một người cũng không gọi là ít, thêm một người cũng không xem là nhiều, huống chi tính tình Diệp Cô Thành lạnh lùng, ngoài kiếm đạo và sự vụ trong thành thì chẳng quan tâm bất cứ gì khác, kể gì đến một cậu nhóc ốm yếu gầy gò như bé gái (tóm tắt ngoại hình Nghiệp Thần khi đó: thiếu niên 17 tuổi nhưng có khuôn mặt và thân hình của loli 13 mà Diệp đại thành chủ của chúng ta đương nhiên không có máu pedo ΦωΦ). Nhưng đến khi chứng kiến đôi mắt Nghiệp Thần sáng như lưu tinh khi cậu vô thức sử dụng magecraft ở bãi biển, Diệp Cô Thành bắt đầu thay đổi suy nghĩ về thiếu niên này, bắt đầu chú ý đến cậu nhiều hơn, thậm chí cho phép cậu đến bãi biển, cùng mình tập luyện. Cảm tình của Diệp Cô Thành đối với Nghiệp Thần càng tăng lên khi Diệp Cô Thành nhận thấy cậu thiếu niên này si mê magecraft không kém bản thân mình và Tây Môn Xuy Tuyết, thậm chí không tiếc hy sinh bản thân vì magecraft.
Có lẽ Diệp Cô Thành đã nảy sinh tình cảm với Nghiệp Thần sớm hơn nhiều so với nhận thức của mình, chỉ là Diệp đại thành chủ làm băng sơn đã quen, dù thật sự động tâm cũng không chịu thừa nhận. Một Diệp Cô Thành lạnh lùng, bất cận nhân tình dù bất ngờ nhưng không hề ghét bỏ khi nghe Nghiệp Thần gọi mình “đại ca” , một Diệp Cô Thành lạnh lùng, bất cận nhân tình lại nhíu mày, bất mãn khi chứng kiến Nghiệp Thần thản nhiên dùng trủy thủ rạch nát cổ tay mình, dần dần, từng chút một, Nghiệp Thần thay đổi Diệp Cô Thành, kéo Phi Tiên từ chín tầng trời xuống mặt đất thành con người. Người thông minh, lý trí như Diệp Cô Thành dĩ nhiên nhận ra mình đã động tâm nhưng Diệp Cô Thành dù sao cũng là người cổ đại, tiếp thụ giáo huấn nghiêm khắc, cộng với việc trước giờ chưa từng biết đến tình cảm, hiển nhiên không dễ dàng thừa nhận mình đã sinh lòng yêu thích với một thiếu niên nhỏ hơn mình gần mười tuổi. Mãi đến khi nhìn Nghiệp Thần ngã xuống, mặt mũi trắng bệch như tờ giấy do hao tổn nhiều mana vì muốn giết Lục Tiểu Phụng, tình cảm trong lòng Diệp Cô Thành mới thực sự bộc phát, sau đó thì… ┌(˘⌣˘)ʃ, chuyện gì phải đến sẽ đến ┌(˘⌣˘)ʃ.
Tóm lại, hình tượng thành chủ trong lòng bạn Joel7th là một núi băng, nhưng dưới lớp băng là núi lửa ngủ đông. Núi lửa có thể sẽ ngủ đông cả ngàn năm nhưng một khi tỉnh dậy thì sẽ phun trào dung nham nóng bỏng, điều quan trọng là có nhân tố nào có thể kích thích núi lửa phá tan lớp băng dày để thức dậy hay không mà thôi.
Nghiệp Thần vừa vặn chính là nhân tố đó và sự gặp mặt của hai con người cách biệt không gian, thời gian chỉ có thể diễn tả bằng một từ: số mệnh.
- Phiên Ngoại: Anh Linh Triệu Hoán
Nghe bạn Joel7th lải nhải nãy giờ, có ai thấy mệt không m(_ _;;m. Nếu bạn còn kiên nhẫn vượt hết mấy ngàn chữ phía trên và phần nào đã có chút tình cảm với hai nhân vật Nghiệp Thần và Diệp Cô Thành, nhưng bạn bất mãn với cái ending “bên nhau đến chết” của tác giả xấu xa aka mẹ kế Joel7th thì phiên ngoại này sẽ đền bù cho bạn.
Bạn Joel7th tuy thỉnh thoảng nổi máu ngược thân, ngược tâm nhân vật của mình nhưng xét về bản chất thì bạn trước sau vẫn là mẹ ruột yêu HE ghét BE; cho nên cái ending phía trên chỉ là ending giả, ending thật sự nằm ở phiên ngoại.
Nghiệp Thần nhớ rằng mình đã ngủ một giấc thật dài, thật dài, dài đến nỗi cậu cho rằng mình đã qua một vòng luân hồi. Thế nhưng, khi mở mắt ra, cậu lại nhìn thấy bức tường xanh cũ trong căn phòng nhỏ xíu, bụi bặm của mình ở tầng hầm bên dưới biệt thự xa hoa của gia tộc họ Nghiệp.
Dùng tay xoa xoa hai mắt đau nhức, Nghiệp Thần ngạc nhiên khi thấy bàn tay mình bé xíu. Không chỉ vậy, khi đứng trước gương, hình ảnh phản chiếu của cậu là một đứa bé trai mười tuổi gầy gò, ốm yếu hơn cả bé gái.
Đứa bé đó chính là cậu, Nghiệp Thần năm 10 tuổi.
Thế nhưng tại sao cậu lại có cảm giác mình đã qua tuổi 20, thậm chí đã cùng một người… Ah, phải rồi, Diệp Cô Thành… đại ca… đại ca đang ở đâu?
Nghiệp Thần ngồi thụp xuống sàn, không khóc nhưng hốc mắt nóng xót. Cậu nhớ cậu đã mơ. Trong giấc mơ của cậu, cậu thấy mái tóc đại ca đã bạc trắng. Cậu thấy cả chính mình nữa. Cậu thấy đại ca cầm tay cậu. Rồi cuối cùng, ngọn lửa nuốt lấy cả hai người, chỉ còn lại một nắm tro tàn.
Tất cả chỉ là một hồi mộng hay cậu thực sự đã sống lại?
Lồng ngực cậu nóng rẫy, tỏa ánh sáng rực rỡ. Nghiệp Thần ngơ ngẩn nhìn một lúc thật lâu, sau cùng, khóe môi cậu từ từ cong lên.
Chén Thánh!
—–
Sau khi chết cùng Diệp Cô Thành, Nghiệp Thần đã trùng sinh vào chính mình năm 10 tuổi, bên trong cơ thể còn mang theo cái Holy Grail cậu đã tìm thấy năm nào. Cậu không biết rằng thực ra, sau khi đưa cậu về thời Diệp Cô Thành, Holy Grail không hề biến mất, nó vẫn luôn ở trong cơ thể cậu, không ngừng tích lũy mana. Vì nó chỉ là Holy Grail nhỏ nên trước khi thu thập đủ mana, nó cơ bản vô dụng. Sau mấy chục năm thu thập, lượng mana của nó đã đủ và nó đưa Nghiệp Thần trở về thế giới của cậu.
Có được kinh nghiệm từ “kiếp trước”, Nghiệp Thần kiếp này hoàn toàn thu liễm trước mặt mọi người trong gia tộc. Với họ, cậu chỉ là đứa con hoang bất tài vô dụng, nào ai biết rằng Huyết Nha của cậu thậm chí còn mạnh hơn kiếp trước, hơn nữa, cậu và Holy Grail dần dần dung hòa làm một. Đến khi Holy Grail hoàn toàn hòa tan vào cơ thể cậu, Nghiệp Thần sẽ thành người bất tử.
Khác với “kiếp trước”, mục tiêu của cậu ở kiếp này không phải chứng tỏ khả năng của mình với gia tộc, mục tiêu của cậu chỉ có một: đại ca- Diệp Cô Thành.
Nghiệp Thần nhìn chăm chăm vào ký hiệu phát sáng đỏ rực dưới sàn nhà đến mức đôi mắt gần muốn nhỏ máu. Trong cơ thể cậu, mana cuộn trào như sóng biển khi trời nổi bão.
Đau, rất đau. Mồ hôi cậu đã rịn đầy hai thái dương, khuôn mặt tái nhợt, bờ môi run rẩy.
Nhưng cậu không dừng. 17 năm qua, cậu chỉ chờ ngày này mà thôi.
Không có vật kết nối, cậu đành đánh cược vào mối liên hệ mong manh giữa bản thân mình và người kia để triệu hoán.
Hiện lên trong vòng phép triệu hóa có thể là đại ca, có thể là một Anh Linh khác, hoặc có thể… không có ai cả.
Những câu chú cuối đã gần xong.
Gió gào thét trong gian mật thất bịt kín. Vòng phép sáng rực như muốn thiêu cháy đôi mắt. Nghiệp Thần bất đắc dĩ khép mắt lại.
Gió ngừng thổi. Cảm nhận nguồn sáng đã nhạt đi, Nghiệp Thần mở mắt.
Bạch y không nhiễm một hạt bụi, bạch phát không có lấy một sợi đen, khuôn mặt như điêu khắc từ ngọc thạch, đôi mắt màu hổ phách như một đôi hàn tinh.
“Ngươi đã triệu hoán ta.”
Là khẳng định, không phải nghi vấn. Trong giây phút giọng nói lạnh như băng đó cất lên, trái tim Nghiệp Thần thoáng ngưng đập.
“Ngươi…”, giọng nói dừng lại một lúc rồi khẳng định. “Ngươi là Nghiệp Thần.”
Nghiệp Thần vốn không khóc, chẳng hiểu sao hai má cậu lại ướt đẫm.
“Đại ca…”
——-
Vậy là kết thúc. HE. Hai người sau cùng đã đoàn tụ, dù là trong tình trạng một người là magus/Master còn một người là Heroic Spirit/Servant.
Với những ai từng biết qua series Fate và bản chất của Servant thì nhất định sẽ cảm thấy ending này tuy HE nhưng không phải HE trọn vẹn. Bởi vì Diệp Cô Thành xuất hiện trong vòng phép triệu hoán này chỉ là một phần của Diệp Cô Thành thật sự, nguyên thể vẫn đang ở trên Throne of Heroes (hẳn là trên đó có cả Tây Môn Xuy Tuyết, Lục Tiểu Phụng, Hoa Mãn Lâu). Nhưng chứng kiến một phần linh hồn của mình có thể ở bên Nghiệp Thần, hẳn nuối tiếc đè nặng trong tâm Diệp thành chủ kể từ ngày tỉnh dậy và thấy Nghiệp Thần tuy đã hôn mê nhưng vẫn ôm chặt mình sau cùng đã được giải tỏa. Không thể cho 2 người một cái ending viên mãn nhưng ít ra cũng đền bù được phần nào, phải không ^^
——-
Nhân tiện nói luôn, Servant Diệp Cô Thành thuộc class Saber nhé. Noble Phantasm 1 là Thiên Ngoại Phi Tiên, thuộc loại anti-army (khi xuất ra sẽ quét sạch một đạo quân). Noble Phantasm 2 là Nhân Kiếm Hợp Nhất, cho phép Diệp Cô Thành biến mọi vật thành kiếm (tương tự Noble Phantasm của Berserker Lancelot trong Fate/Zero).